Zone focusing
Wednesday, January 6, 2021
ĐỘ SÂU TRƯỜNG ẢNH (Depth Of Field)
Friday, January 1, 2021
Tổng kết chuyện ảnh cuối năm 2020
Mấy năm trước cứ dịp cuối năm tôi lại tổng kết viết lách lại xem năm vừa rồi mình chụp ảnh, chơi phim như thế nào. Bẵng đi mấy năm thấy cũng nhạt nên bỏ đi, tuy vậy năm 2020 cũng là một năm khá đặc biệt nên tôi nghĩ mình cũng nên viết một vài dòng cho năm kết thúc của thập kỷ đầu tiên của thế kỷ 21.
2020, năm mà cả thế giới trải qua nhiều sự kiện trong đó hiển nhiên nổi bật nhất là dịch COVID-19 bùng phát ở khắp nơi. Việt Nam cũng không là ngoại lệ nhưng may mắn thay đã kiểm soát khá tốt nên không rơi vào cảnh chật vật quá như các nước khác. Dù vậy, tôi vẫn nghĩ có dịp sống trong sự phong tỏa toàn xã hội ở mức cao như đợt tháng 3 tháng 4 năm 2020 cũng là trải nghiệm đáng nhớ hiếm gặp trong đời với bất kỳ ai.Kỳ lạ thay, trong hoàn cảnh tưởng như là khó khăn vậy nhưng tôi nhận thấy (nhiếp) ảnh phim đã có sự phát triển trở lại mạnh mẽ trong năm 2020. Số lượng người chơi phim tăng lên nhanh chóng đi kèm theo đó là cơ số người bán máy, tiệm máy ảnh, tiệm chiết phim, lab tráng phim hay cá nhân nhận dịch vụ liên quan đến phim nở rộ khắp nơi. Trong vòng 10 năm trở lại đây chưa khi nào tôi thấy ảnh phim phát triển rực rõ như năm nay. Tôi nghĩ rằng chính trong cái thời mà ai cũng có điện thoại chụp ảnh up Facebook dễ dàng như này thì những tấm ảnh phim khó chụp hơn, đắt tiền hơn, mất công hơn lại trở thành thứ giá trị hơn đối với mọi người.
Cá nhân tôi năm nay cũng chụp nhiều hơn năm trước. Cả năm chụp được khoảng 50 cuộn film, chủ yếu là phim đen trắng. Năm nay khá có duyên với cái thú mua bán đồ đồng nát nên kiếm được nhiều thứ hay ho, đơn cử như bánh phim Kodak Ektachrome 200, Kodak Proffesional Negative 400 hay Kodak Plus-X, phim đen trắng tôi đã muốn thử từ lâu mà vẫn chưa có dịp.
Tôi cũng có dịp thử nhiều máy móc khác nhau sau thời gian dài tôi nghĩ chỉ cần Leica & Rolleiflex là đủ. Trước hết là từ nhu cầu kiếm một chiếc Nikon film để thử mấy cái ống kính Nikkor và test film vì mỗi chiếc Leica M2 là không đủ mà tôi mua chiếc Nikkormat đầu tiên, 1 chiếc FTn rồi từ đó mà nghiện Nikomat đến nỗi mua đến mười mấy cái. Tất nhiên tôi cũng không thể nào mà xài hết mà dần dần cho lên chợ đấu giá cả. Cũng có cái được giá nhưng đa phần đều dưới giá trung bình chung. Chẳng sao cả, mình mua được rẻ thì bán rẻ để mọi người có thể chụp phim một cách dễ dàng. Thúc đẩy phong trào chung lớn mạnh, chẳng phải là mình cùng góp phần và hòa chung dòng chảy ấy để nó phát triển mạnh hơn, không phải tốt hơn sao? Tiếp theo là bộ Olympus OM2n/50f1.8 cũng nghe danh đã lâu nhưng cho đến khi mua được cũng vì giá quá rẻ không thể chối từ. Bộ máy nhỏ gọn mà có võ, mê nhất chế độ Auto của nó thiệt quá tiện lợi. Với một người đã chụp máy ảnh không đo sáng từ lâu như tôi bỗng nhiên chuyển hệ tự động nhiều lúc cũng thấy được giải phóng khỏi những thông số phức tạp, lưu ý thêm là hệ thống đo sáng của OM2n hoạt động rất hoàn hảo nhé.
![]() |
Chợ Mễ Trì Hạ ngày đóng cửa chợ truyền thống cũ để chuyển sang mặt bằng mới. (Ultrafine Xtreme 400) |
Khu tập thể Phương Mai, Hà Nội. (Ultrafine Xtreme 400) |
Những ngày Hà Nội phong tỏa toàn bộ chống Covid-19 (Kodak Ektachrome 200) |
Wednesday, October 12, 2016
Replacing photo sensors on Nikon SA-21 film feeder
http://janburke.de/index.php/blog-en/130-replacing-photo-sensors-on-nikon-sa-21-film-feeder
Tuesday, August 2, 2016
Robert Capa và cuộc nội chiến Tây Ban Nha
Khi cuộc nội chiến Tây Ban Nha (TBN) kết thúc vào năm 1939, không những môi trường chính trị xã hội của châu Âu thay đổi, mà cách thức thực hiện ảnh chiến trường cũng chứng kiến những khoảnh khắc bản lề. Những bức ảnh chụp bởi Robert Capa – trước khi ông đồng sáng lập Magnum – và đồng nghiệp Gerda Taro đã khắc họa thực tế đẫm máu của cuộc chiến.
Với Capa, được chụp ảnh cuộc nội chiến TBN là hành trình đầy cảm xú; một cách lý tưởng hóa, ông đồng cảm với sự thống khổ của những người Cộng Hòa chống phát xít, bao gồm công nhân, liên đoàn, các nhà xã hội và người nghèo. Vào những năm 1940s, Capa, người lớn lên ở Hungary dưới bóng ma ám ảnh của Đệ Nhất Thế Chiến viết rằng ông đã sắp xếp cuộc gặp với một người giám tuyển của Đảng Cộng Sản vào một buổi tối muộn vì ông có sự "quan tâm sâu sắc đến cách mạng thế giới".
Tuy nhiên, trái tim của Capa cũng hướng đến cuộc chiến bởi những lí do khác, với đồng nghiệp Gerda Taro trong phần lớn thời gian sát cánh bên nhau. Những bức ảnh họ chụp trở thành những hình ảnh trường tồn về cuộc nội chiến TBN. Trong cái thời kỳ mà các nhà xuất bản người Pháp thường bỏ qua vai trò của các nhiếp ảnh gia, tạp chí Regards của Pháp đã xuất bản những hình ảnh đầu tiên của Capa từ chuyến đi đầu tiên đến Madrid với ghi chú đầy tự hào rằng họ đã cử một trong những phóng viên ảnh giỏi nhất và gan dạ nhất đến thủ đô TBN. Năm 1938, Picture Post giới thiệu ông với những hình ảnh cuộc nội chiến TBN như là "phóng viên ảnh chiến trường giỏi nhất thế giới".
"Một xu hướng khủng khiếp của chiến tranh hiện đại là dẹp bỏ tính cách riêng. Những người lính có thể sử dụng vũ khí để phá hủy hàng loạt chỉ bởi vì họ được dạy để quy chụp các nạn nhân không phải là các cá thể riêng biệt mà là một nhóm - kẻ thù. Chiến thuật của Capa là tái tạo lại cá tính riêng của cuộc chiến - để nhấn mạnh đến những người hứng chịu ảnh hưởng của chiến tranh là những con người riêng biệt mà người xem ảnh mặc dù không thể làm được gì nhưng chí ít cũng có thể phân biệt." - Richard Whelan, "Rober Capa in Spain", trong sách Heart of Spain, Aperture xuất bản.
![]() |
Robert Capa © International Center of Photography Crowds running for shelter as the air-raid alarm sounds. Bilbao, Spain. May 1937. © Robert Capa © International Center of Photography | Magnum photos |
Thời điểm trước bước ngoặt nội chiến TBN, Capa, khi đấy sử dụng tên thật gốc Hungaria của mình là André Friedmann, một thợ ảnh dạo ở Paris với những khoản tiền kiếm được ít ỏi. Bạn gái của ông Gerta Pohorylle nghĩ ra một nhân vật "Robert Capa", người mà họ sẽ giới thiệu với các khách hàng tiềm năng là một nhiếp ảnh gia người Mỹ được kính trọng. Pohorylle đã thuyết phục thành công những nhà biên tập người Paris rằng thật là một sự sỉ nhục cho uy tin của anh ấy (Capa) khi mua ảnh với giá thấp hơn 150 francs. Việc này cũng làm cho Capa tách biệt với một nhiếp ảnh gia người Paris khác khi ấy cũng mang họ Friedmann. "Tôi làm việc với một tên mới. Họ gọi tôi Rober Capa. Có thể nói con được sinh ra một lần nữa cũng chẳng ngoa, khác chăng là lần này không đau đớn gì" trong một lá thư gửi cho mẹ, Capa đã viết vậy. Cùng lúc ấy Gerta Pohorylle đổi họ thành Taro, lấy theo họ của một họa sĩ người Nhật sống ở Paris.
Richard Whelan, người viết tiểu sử của Capa viết rằng cách mà hai người đàn ông - André Friedmann và Robert Capa - thể hiện hai mặt của Capa: một là quá khứ và một là người mà Capa mong muốn trở thành. Một là một gã Gypsy tóc dài râu ria không cạo nào đó và một là quý ông lịch lãm người Mỹ người mà mẹ anh ấy và Gerda (nhiều khi gọi người tình của mình là André hay Capa như kiểu một cuộc tình tay ba) muốn anh ấy trở thành. Với uy tín mới có của mình (hay tự tưởng tượng ra), Capa bây giờ đã có thể kiếm đủ tiền để đi du lịch thoải mái hơn. Cũng từ đấy mà cả hai có thể có đủ tiền và tự do để đến Tây Ban Nha và lưu lại hình ảnh cuộc nội chiến.
![]() |
Robert Capa © International Center of Photography Death of a loyalist militiaman. Córdoba front, Spain. Early September, 1936. © Robert Capa © International Center of Photography | Magnum photos |
NGƯỜI LÍNH NGÃ XUỐNG
Bức ảnh mang tính biểu tượng nhất của cuộc nội chiến TBN, và cả sự nghiệp của Capa - là bức ảnh một người lính Cộng Hòa Tây Ban Nha bị thươn đang ngã xuống ở chiến tuyến Córdoba. "Bức ảnh là một thông điệp quá sức mạnh mẽ về sự tồn tại tiến thoái lưỡng nan của con người, một người lính bị bắn hạ bởi kẻ thù giấu mặt, hay đấy đã là định mệnh... một bức ảnh về biểu tượng đang kiếm tìm của tất cả người lính Cộng Hòa đã chết trong cuộc chiến, và chính của người TBN Cộng Hòa ấy, ngã nhào một cách dũng cảm và bị bắn hạ"- Richard Whelan, "Rober Capa in Spain", trong sách Heart of Spain, Aperture xuất bản.
Nguồn: https://www.magnumphotos.com/newsroom/conflict/robert-capa-spanish-civil-war/
Thursday, April 7, 2016
Mark Seliger
Mark Seliger (born 1959) is an American photographer noted for his portraiture.
Posted by Fotograficamente on Tuesday, 29 April 2014