Thursday, March 1, 2007

Chuyện báo chí (hay là những trò lừa bịp hài hước)

Đón năm mới nơi cực Bắc Tổ quốc

TPO - 9 gương mặt, mỗi người một nghề, một nơi công tác khác nhau, nhưng chung niềm đam mê du lịch và đặc biệt yêu cảnh đẹp quê hương, đã cùng nhau lên đường ngày đầu năm đến cực Bắc của Tổ quốc.

Bên cột cờ Lũng Cú – Cực Bắc Tổ quốc

Đến Hà Giang với Quản Bạ, Đồng Văn, Lũng Cú- hình ảnh lá cờ kiêu hãnh bay cao đã mang lại cho họ những cảm xúc thiêng liêng, thêm yêu đất nước.

Khởi hành trong giá rét

Từ Hà Nội, chuyến xe lăn bánh mang theo sự hưng phấn và những thôi thúc khát khao khám phá của chúng tôi. Đường dài, trăng sáng, ai nấy đều vui và dự cảm về chuyến đi tốt đẹp.

Khoảng 1h30 sáng, chúng tôi đến Hà Giang sau chặng đường dài 7 tiếng đồng hồ. Mệt, lạnh, chúng tôi ngủ trong tiếng ngáy ầm ỹ. Vậy mà sáng sớm, chúng tôi háo hức đến cổng trời Quản Bạ, cách thị xã Hà Giang 40km.

Quản Bạ nơi chúng tôi dừng chân có độ cao so với mực nước biển là 1.500m. Bắt đầu thấy lạnh, nhiệt độ lúc này khoảng mươi độ C nhưng không làm giảm đi nhiệt huyết đang hừng hực trong lòng mỗi người.

Lên cổng trời Quảng Bạ

Thưởng thức khoảnh khắc quý giá nơi cổng trời, cả đoàn tiến thẳng tới cao nguyên Đồng Văn nơi có địa danh khá nổi tiếng vì những cảnh quay đẹp trong bộ phim “Chuyện của Pao”: Phố Cáo.

Hiện tượng tự nhiên khiến các bạn trẻ thích thú, đá tai mèo khu vực này rất nhiều thay vào đó là sự thưa dần của ruộng bậc thang. Người dân ở đây phần lớn là đồng bào dân tộc Mông, họ sống nhờ những nương ngô trồng xen trong những hốc đá tai mèo.

Lên cổng trời Quảng Bạ

Một lễ chào cờ đặc biệt

Háo hức được đến địa danh đặc biệt của đất nước, cả đoàn dậy sớm rồi lên đường. Đích đến là Lũng Cú, mảnh đất địa đầu cực bắc Tổ quốc, vùng đất của chè Shan, rượu mật ong và thắng cố, của những nét văn hóa truyền thống đặc sắc các dân tộc Mông, Lô Lô, Giáy. Điểm dừng chân đầu tiên của đoàn là đồn Biên Phòng Lũng Cú để làm thủ tục thăm quan.

Từ xa đã nhìn thấy lá cờ tổ quốc trên đỉnh núi đang kiêu hãnh tung bay trong gió. Lá cờ bằng lụa dài 9m rộng 6m thường trực ở trên điểm cực Bắc của Tổ quốc như một cột mốc quan trọng của chủ quyền lãnh thổ. Đến đây, chúng tôi mới biết, khoảng một tuần phải thay cờ vì gió quá mạnh và thổi liên hồi, miếng vải lụa không thể chịu đựng được lâu ngày ở vị trí khắc nghiệt.

Leo lên đỉnh núi, dưới chân ngọn cờ là thung lũng Lô Lô nhìn ngút tầm mắt. Trời nắng, gió và lạnh... chúng tôi háo hức gọi điện về cho người thân trong gia đình thông báo mình đang đứng ở địa danh đặc biệt của Tổ quốc. Ai cũng muốn là người đầu tiên được leo lên cột cờ thiêng liêng ấy nhưng rốt cuộc, thành viên nữ duy nhất trong đoàn, Phạm Thị Nga là người nhanh chân nhất.

Đoàn chúng tôi thi nhau trèo lên cột cờ để tận hưởng cảm giác mạnh và linh thiêng. Thật may mắn hay đó là món quà trời ban, trời đẹp với trời xanh, mây trắng, nắng vàng pha với cảm giác tự hào dân tộc. Trong ánh nắng như rót mật giữa mùa xuân, ai cũng nao nao...

Ôm lấy ngọn cờ Tổ quốc, kỹ sư Nguyễn Lê Tùng - Phó GĐ Trung tâm công nghệ công trình ngầm- Cty tư vấn Công nghệ, thiết bị và kiểm định xây dựng (Bộ Xây Dựng) rưng rưng nghẹn lời. Trương Chí Hùng- Cty Kiểm định xây dựng (Bộ Xây dựng) lặng lẽ ôm lá cờ trong lòng tràn ngập cảm xúc da diết, nhớ thương khi anh và gia đình sắp phải xa Tổ quốc để công tác ở nước ngoài.

Peter, anh chàng người Hà Lan say mê cảnh sắc Việt Nam phải thốt lên: “Các bạn trẻ Việt Nam thật hạnh phúc! Đất nước các bạn không chỉ đẹp mà còn hấp dẫn bởi sự thanh bình”.

Xuống khỏi cột cờ, tuy không cùng nhau hát Quốc ca nhưng trong lòng chúng tôi, mỗi người có cách chào cờ của riêng mình. Yên lặng, thiêng liêng rồi vỡ oà, mấy người trong chúng tôi vươn vai hét lên vui sướng: “Ôi Lũng Cú. Tổ quốc Việt Nam thân thương ơi, tôi đã được đến được cực Bắc của đất nước rồi...” Đó quả là một kỷ niệm ấn tượng đón năm mới tràn ngập cảm xúc.

Phương Hiếu
Ghi theo lời kể của các thành viên
__________________________________________________________________
Tôi không bình luận gì thêm, chỉ cảm thấy thật hài hước. Nhường lời bình cho các bạn. Bản gốc đăng ở đây.
Lại một lần nữa, tôi lên mặt báo.

6 comments:

phuketcau (slab) said...

Tớ đoán thằng ku nhà báo này ngồi nhà vào photo.vn rồi chế ra.
Viết báo thế này kể ra cũng dễ. b-( (Hình thằng người nhăn nhở bị đấm sưng vù mắt trái)
Động đến đạo đức nghề thì lại khơi ra căng thẳng. Thôi anh em mình cười với nhau vậy.
=))

oops said...

:-?? đằng sau bài này là thế nào. Đại loại là các bạn đi trước tết mà bài báo này kêu "đón năm mới ở cực Bắc tổ quốc" hê hê chuyện cũng hơi hài =))

kiemchacsu said...

Tớ đã không muốn động chạm đến chuyện chính trị, té ra các bạn cũng vậy, hơ hớ! =))
P.S: em phóng viên này mấy lần vật vã đòi theo mí anh trên site đi off đới, lần đi HG, anh tiny kiên quyết "say NO", rách việc lắm mừ!

1 Wife - 1 Son - ... said...

ối cha mẹ ơi , thằng nhà báo này hết việc hay sao mà buôn dưa lê kinh khủng thế này ??? bó tay !!! khô thân bẹn tui , phơi mẹt lên ... :|

HURA said...

Răng đọc hoài không Thấy kiếm mô hết...Humh.

mitdac said...

Nhà báo bận ở nhà nấu cháo không đi Lũng Cú được, nên phải vào photovn hay TTVNOL để cọp ảnh viết bài thôi.hí hí hí